Ai vẫn trông những cánh hồng phai rụng rơi xơ xác
Ai vẫn mong những cánh cò bay về nơi bình yên
Về đâu em tôi khi mới đôi mươi
Ngày biệt ly ta chưa nói gì
Về đâu tôi ơi thân xác hao gầy
Từ khi em đi, còn đâu lý trí
Trần gian đâu dễ kiếm được chân ái
Chỉ toàn muộn phiền ngang trái
Phận nghèo nên đâu trách người ra đi
Rượu nồng nâng chén li bì
Người về nơi ấy chẳng hồi âm
Lệ tràn nơi tim đau thấm
Còn vọng nơi tâm trí lời ân ái
Trọn đời sao quên tình phai
Thân trai một đời ta cô quạnh
Ngàn dặm trường trách người bạc vô tâm
Duyên tình đốt tro tàn vào thiên thai
Mộng đời phong lưu hóa mây mù có riêng ai
Thanh mai trúc mã không dành cho đôi ta
Đành gửi phận này phiêu bạc dần trôi xa
Hồng nhan tri kỷ có mấy ai được trăm năm
Ý trời đã định nhưng lòng vẫn không cam tâm
Thương em cô gái chân quê nay đã sang đò để bến mải mong
Thương em thương mối lương duyên xa cơ lỡ hẹn tình ơi còn không
Về đâu em tôi khi mới đôi mươi
Ngày biệt ly ta chưa nói gì
Về đâu tôi ơi thân xác hao gầy
Từ khi em đi, còn đâu lý trí
Trần gian đâu dễ kiếm được chân ái
Chỉ toàn muộn phiền ngang trái
Phận nghèo nên đâu trách người ra đi
Rượu nồng nâng chén li bì
Người về nơi ấy chẳng hồi âm
Lệ tràn nơi tim đau thấm
Còn vọng nơi tâm trí lời ân ái
Trọn đời sao quên tình phai
Cánh chim nhẹ thấp thoáng bay đến nơi xa vời
Bình yên kia có thấy không chân trời
Có ai ngồi bên hiên mong dáng ai về
Liệu mai sau mình còn có thể
Trần gian đâu dễ kiếm được chân ái
Chỉ toàn muộn phiền ngang trái
Phận nghèo nên đâu trách người ra đi
Rượu nồng nâng chén li bì
Người về bên nơi ấy chẳng hồi âm
Lệ tràn nơi tim đau thấm
Còn vọng nơi tâm trí lời ân ái
Trọn đời sao quên tình phai
Em xa lìa ta xa lìa ta mãi xa
Ngày tháng ta quạnh hiu ôm niềm đâu xót xa
Đây cung đàn xưa giờ cũng đã vỡ đôi
Nguyệt cầm cứ mãi vang vọng hồi lưu phong